* **Sống sót sau cơn say độ cao kinh hoàng ở Ladakh: Chia sẻ từ người thật**
# Cú Sốc Say Độ Cao Ở Ladakh: Hành Trình Nhớ Đời Của Tôi Chào mọi người, Hành trình khám phá Ladakh – "Thiên đường hạ giới" ở Ấn Độ của tôi đã để lại một trải nghiệm nhớ đời, hay nói đúng hơn là một **cú sốc say độ cao** mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên. Trước khi lên đường, tôi cũng đã đọc nhiều bài viết cảnh báo về vấn đề này, nhưng vì chủ quan và lịch trình bận rộn, tôi đã không chuẩn bị sức khỏe một cách kỹ càng. Hy vọng qua câu chuyện này, bạn đọc sẽ có thêm kinh nghiệm cho chuyến đi sắp tới nhé! ## Bệnh Sử và Chuẩn Bị Sức Khỏe Tôi là một cô gái 30 tuổi, có tiền sử huyết áp thấp. Cách đây 4 tháng, tôi vừa khỏi Covid-19 và đã hết các triệu chứng hậu Covid như khó thở. Trong chuyến đi Ấn Độ, ngày đầu tiên ở New Delhi, tôi bị sốt một đêm do thay đổi môi trường. Sau khi nghỉ ngơi một ngày, tôi cảm thấy khỏe hơn và lên đường đến Ladakh vào ngày hôm sau. ## Ladakh: Khí Hậu và Độ Cao Đến Ladakh, bạn sẽ thấy độ cao trung bình là 3500m so với mực nước biển. Không khí loãng chỉ còn khoảng 65%, và lượng oxy chỉ còn khoảng 12-13% (trong khi bình thường là 20%). ## Những Triệu Chứng Kinh Hoàng Ngày đầu tiên ở Ladakh, tôi chỉ hơi say máy bay nhẹ. Hai ngày đầu, tôi dạo quanh khu trung tâm, cảm thấy khá ổn. Đến ngày thứ hai, tôi vẫn khỏe mạnh, chỉ có chút nôn nao như sắp tụt huyết áp, nhưng ăn uống vào thì lại ổn định. Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi vào khoảng 3-4 giờ chiều. Các triệu chứng say độ cao bắt đầu ập đến: **đau đầu, buồn nôn, chóng mặt**. Tôi đã nôn hai lần để cố giảm cảm giác khó chịu, nhưng không có tác dụng. Tình trạng thiếu oxy trở nên nghiêm trọng hơn, tay chân tôi bắt đầu bủn rủn, khó thở và phải thở bằng miệng. Bạn tôi đã nhanh chóng mua cho tôi một bình xịt oxy (giá khoảng 700-900 Rupee), và tôi cảm thấy đỡ hơn trong vài giây. Nhưng ngay sau đó, các triệu chứng quay trở lại. Lúc đó là 7h30 tối, bạn tôi quyết định đưa tôi đến bệnh viện. Trong quá trình di chuyển, tôi bắt đầu mê man nhẹ. Bạn tôi đã cố gắng giữ cho tôi tỉnh táo để tránh những điều tồi tệ có thể xảy ra (khi ngủ, tim sẽ đập chậm lại và máu lưu thông kém, dễ bị thiếu oxy, thậm chí có thể dẫn đến tổn thương não). ## Tại Bệnh Viện S.N.M Hospital May mắn thay, tôi có một người bạn đồng hành tuyệt vời và khách sạn hỗ trợ hết mình. Tại bệnh viện S.N.M Hospital, bạn tôi đã giúp tôi hoàn tất các thủ tục nhập viện (người Ladakh nói được tiếng Anh, nhưng tốt nhất bạn nên có người bản xứ đi cùng). Sau khi cung cấp thông tin cá nhân, tôi được đưa vào phòng khám. Bác sĩ hỏi về tình trạng sức khỏe, đo nhịp tim, nhịp thở và khám phổi. Sau đó, tôi được đưa thẳng vào phòng hồi sức dành cho người nước ngoài. Quá trình đăng ký, khám và chuyển vào phòng chỉ mất khoảng 20 phút. Tôi được đeo mặt nạ thở oxy, truyền ba loại thuốc: hỗ trợ hô hấp, giảm buồn nôn, giảm đau đầu và một mũi tiêm để cân bằng các triệu chứng say độ cao. Khoảng 20 phút sau, cơ thể tôi bắt đầu dịu lại, tôi không còn phải thở bằng miệng nữa, các triệu chứng giảm đi đáng kể, đặc biệt là buồn nôn và tay chân bủn rủn. Sau khoảng 40 phút đến 1 tiếng, tôi bắt đầu tỉnh táo và mới hiểu được mức độ nguy hiểm. Tôi thực sự không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tự điều trị trong khách sạn. --- # 在拉达克的高山症冲击:我难忘的旅程 大家好, 在印度拉达克——"人间天堂"探索之旅给我留下了难忘的经历,或者更确切地说是一次**高山症冲击**,这可能是我永远不会忘记的。 在出发前,我也读过很多关于这个问题的警告文章,但由于粗心和繁忙的日程安排,我没有做好充分的健康准备。 希望通过这个故事,读者能为即将到来的旅行获得更多经验! ## 病史和健康准备 我是一个30岁的女孩,有低血压病史。 4个月前,我刚从新冠肺炎中康复,并且已经没有了新冠肺炎后遗症,比如呼吸困难。 在印度旅行期间,我在新德里的第一天因为环境变化发烧一晚。 休息一天后,我感觉好多了,第二天就启程去了拉达克。 ## 拉达克:气候和海拔高度 在拉达克,你会发现平均海拔高度为海平面以上3500米。 空气稀薄,只有大约65%,氧气含量只有12-13%左右(而正常情况下为20%)。 ## 恐怖的症状 在拉达克的第一天,我只是轻微晕机。 前两天,我在市中心周围散步,感觉还不错。 第二天,我仍然很健康,只是有点恶心,好像要血压下降一样,但是吃完东西就好了。 然而,一切都在下午3-4点左右发生了变化。 高山症的症状开始出现:**头痛、恶心、头晕**。 我呕吐了两次试图减轻不适感,但没有效果。 缺氧情况变得更加严重,我的手脚开始发软,呼吸困难,不得不张嘴呼吸。 我的朋友很快就给我买了一罐氧气喷雾(大约700-900卢比),我在几秒钟内感觉好多了。 但在那之后,症状又回来了。 那个时候是晚上7点30分,我的朋友决定带我去医院。 在转移过程中,我开始轻微昏迷。 我的朋友试图让我保持清醒,以避免可能发生的不幸(当睡觉时,心跳会减慢,血液循环会变差,容易缺氧,甚至可能导致脑损伤)。 ## 在 S.N.M 医院 幸运的是,我有一个很棒的同伴,酒店也很支持。 在S.N.M 医院,我的朋友帮我完成了住院手续(拉达克人会说英语,但最好有当地人陪同)。 提供个人信息后,我被带到诊所。 医生询问了我的健康状况,测量了我的心率、呼吸频率并检查了我的肺部。 然后,我被直接带到了外国人重症监护室。 登记、检查和转移到房间的过程仅需 20 分钟。 我戴上了氧气面罩,输注了三种药物:支持呼吸、止吐、止痛,以及一剂平衡高山症症状的注射剂。 大约 20 分钟后,我的身体开始平静下来,我不再需要张嘴呼吸,症状显着减轻,尤其是恶心和手脚发软。 大约 40 分钟到 1 小时后,我开始清醒过来,才意识到危险的程度。 我真的不敢想象如果我在酒店自行治疗会发生什么。